Hôm qua tôi vừa tham dự đám cưới em gái của Huy – người yêu tôi, từ lúc đó đến giờ tâm trạng tôi chùng xuống, cảm giác hụt hẫng và có phần buồn chán bởi mâm cỗ cưới nhà anh.
Tôi chưa từng đi ăn cưới ở đâu mà cỗ bàn đơn giản và… nghèo nàn đến mức đó. Cả mâm cỗ chỉ có 1 đĩa thịt gà, 1 đĩa thịt lợn nướng, 1 tô canh xương nấu bí đao, 1 bát khoai tây xào, 1 đĩa rau củ luộc chấm muối vừng, 1 tô canh măng nấu mộc nhĩ và 1 đĩa bánh chưng. Uống nước ngọt và nước lọc. Tráng miệng bằng mấy quả quýt.
Không tôm cá, không thịt bò thịt dê, chỉ toàn canh với rau, ấy thế mà 2 tô canh cũng không được đầy đặn, có khách xin thêm thì mãi không thấy bưng ra. Lúc ăn cơm, tôi còn nghe thấy vài lời xì xào chê cỗ bàn bôi bác. Quả thật bản thân tôi cũng thấy quá đơn sơ, không xứng là một mâm cỗ cưới. Tôi không hiểu sao nhà Huy làm cỗ như thế này nên cuối buổi chiều, khi đưa dâu và dọn dẹp xong, tôi hỏi nhỏ anh thì Huy bảo: “Ui dào, giờ người ta ăn thịt chán rồi, cỗ cưới ở đâu cũng toàn thịt là thịt, ngấy ngán. Ăn canh rau nhiều cho mát, em không thấy mâm nào cũng hết sạch à. Vì ngon đấy, chứ thịt thà thì thừa nhiều lắm”.
Biết thế nhưng tôi cũng không nói ra, sợ làm anh tự ái. (Ảnh minh họa)
Người ta ăn hết sạch vì mâm cỗ nhà anh đơm vơi quá đấy, chứ đâu phải vì ngon. Biết thế nhưng tôi cũng không nói ra, sợ làm anh tự ái.
Sáng nay, Huy gọi điện khoe với tôi rằng hôm qua kiểm phong bì , sau khi trừ số tiền đã chi ra cho đám cưới, nhà anh lãi 60 triệu. Mâm cỗ mà tôi hỏi, mẹ anh đặt 600 ngàn 1 mâm, nhưng giờ ở quê, ai cũng đi ít nhất 200 ngàn nên lãi nửa, chưa kể có nhiều người đi 500 – 1 triệu. Trừ vào chi phí thuê rạp, làm sân khấu và vài khoản khác thì vẫn lãi. Nghe tiếng anh cười khoái chí trong điện thoại mà tôi thấy buồn. Anh còn nói sang năm, đám cưới của chúng tôi phải làm nhiều cỗ hơn, ít nhất phải 100 mâm thì có khả năng lãi cả trăm triệu.
Tôi ngao ngán thở dài vì sợ rằng đám cưới của chúng tôi, khách mời chẳng thèm đến. Vì họ sợ lại cho ăn rau, ăn không đủ no.
Qua đám cưới của em gái Huy, tôi có cái nhìn khác về gia đình bạn trai . Tôi cảm thấy họ bủn xỉn và có phần tính toán chi li. Phải chăng tôi đang cả nghĩ hay sự thật là như vậy? Nếu thế, tôi có nên từ chối lời cầu hôn của Huy không?